“Anh, có phải trướcđây em đã làm sai rồi không?” Nếu như không có một lần hành động phóngđãng đó, có lẽ cô còn có một tương lai tốt đẹp? Nếu như không một lầnhành động phóng đãng đó, hiệu trưởng của cô cũng sẽ thích kiểu người như cô chứ?
“Đã làm rồi thì đừng hối hận!” Tiêu Mặc Vân thảnnhiên nói: “Có lẽ thật sự đã sai rồi, nhưng sai lầm thì sai lầm, hối hận chỉ biết sai càng thêm sai nhưng cũng chẳng có ích lợi gì!”
Hai tay Tiêu Hòa Nhã ôm cổ anh trai, đầu tựa sát vào lưng anh, nghe đến đó thì gật gật đầu: “Dạ! Em sẽ không hối hận!”
“Tiểu Nhã, nhà họ Tiêu chúng ta đều có một phẩm chất đặc biệt, đó chính làbản thân mình muốn làm gì thì cố gắng đi làm, có lqd thể kết quả sẽkhông được như mình mong muốn, nhưng mà nếu không nếm thử thì mãi mãicũng không biết được bản thân mình có khả năng hay không!” Tiêu Mặc Vântiếp tục nói.
Tiêu Hòa Nhã im lặng, anh hai muốn nói gì với cô vậy?
“Nếu như em thích người đó!” Tiêu Mặc vân dừng lại một chút: “Như vậy bấtluận trước đó đã bỏ lỡ cái gì, chỉnh đốn lại bản thân cố gắng tranhthủ!”
Tiêu Hòa Nhã bỗng nhiên tỉnh ngộ, thì ra anh hai làvì...”Anh, em không thích Hiệu trưởng! Em chỉ là...” Chỉ là cái gì đây?Đột nhiên Tiêu Hòa Nhã cũng không biết bản thân mình nên nói cái gì? Chỉ là vui vẻ tán lqd thưởng ngắm mỹ nam mà thôi? Chỉ là thích bộ dáng tuấn tú của hiệu trưởng? Hay chỉ là hiệu trưởng tao nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-chi-yeu-vo/2892582/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.