Tô Ý Nhiên đang nằm trên giường bệnh nói chuyện với ba mẹ, thấy anh Đình quay về thì hỏi hắn: "Anh ăn xong rồi ạ?"
Cố Uyên Đình khẽ gật đầu, ngụy trang thành ăn rồi. Hắn sợ Nhiên Nhiên đói bụng nên an ủi cậu: "Nhiên Nhiên đừng nóng vội, chờ thêm chút nữa là được ăn."
Cậu cười cười với hắn: "Không sao, em cũng không đói."
Mọi người cùng nhau hàn huyên một lát, hơn tám giờ tối, bảo mẫu họ Tiền đã đến. Cố Uyên Đình mời hai bảo mẫu, còn một người nữa ngày mai mới đến.
Vốn mẹ Tô cảm thấy không cần mời bảo mẫu, có bà và ba Tô chăm sóc là đủ rồi, chỉ là Cố Uyên Đình đã mời từ trước nên bà không phản đối, chỉ nghĩ như vậy rồi thôi.
Thế nhưng bà mới nói vài câu với cô Tiền lại phát hiện người ta rất hiểu biết, ở chung một quãng thời gian, bà phát hiện cô Tiền chăm sóc Tô Ý Nhiên và em bé cũng chu toàn, còn nói cho bà biết không ít chi tiết nhỏ mà lúc trước bà không hiểu, xem ra vẫn nên mời bảo mẫu.
Cố Uyên Đình thấy đã không còn sớm, nói với ba mẹ: "Ba mẹ cũng mệt mỏi cả ngày rồi, đi về nghỉ ngơi đi, ở đây có con và cô rồi."
Hai ông bà thấy tạm thời không có việc gì cần mình nên cũng đồng ý, quay về phòng cho người nhà.
Hắn ngồi bên cạnh Nhiên Nhiên, thấy mặt cậu đầy vẻ mệt mỏi thì cuống quít bảo cậu nghỉ ngơi. Tô Ý Nhiên lại lắc đầu, nhìn con mình trong giường sơ sinh: "Em muốn ngắm con thêm một lát."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-nha-giau-luon-tu-an-dam-cua-minh/1042786/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.