Cố Uyên Đình xoay người bước đến bế con lên, dịu giọng nói với Tô Ý Nhiên: "Nhiên Nhiên nghe lời, bây giờ em cần nghỉ ngơi, nhắm mắt lại dưỡng thần một lát, phải nhanh chóng phục hồi nguyên khí mới được."
Nói hết câu, hắn muốn ôm con về giường trẻ sơ sinh lại không ngờ vừa muốn thả nhóc con xuống là nó lại đột nhiên cựa quậy, sau đó "Oa" một tiếng khóc lên.
Tô Ý Nhiên vốn chăm chăm nhìn con bị anh Đình ôm đi, nghe lời mà không nói gì, lúc này vừa thấy con khóc là nóng nảy, vội hỏi: "Làm sao thế làm sao thế?"
Cố Uyên Đình ôm nhóc con đang khóc oa oa vào trong ngực, cứng ngắc đứng tại chỗ. Nhóc con khóc rất to còn cựa quậy trong ngực hắn, hắn ôm con mà không biết làm sao, người cũng choáng váng.
"Ai nha Đình Đình, con ôm như vậy không đúng!" mẹ Tô bước nhanh đến nhận lấy em bé trong ngực Cố Uyên Đình, oán trách nói, "Con làm nó tỉnh rồi đấy."
Mẹ Tô ôm nhóc con vỗ, lại sờ mông, thấy bỉm không ướt mới thở phào nhẹ nhõm, lại gọi ba Tô: "Ông mau pha sữa bột đi, chắc cháu nó đói rồi."
Không đợi ba Tô làm, Cố Uyên Đình đã vội chạy đi pha sữa, luống cuống tay chân làm sữa bột vung vãi ra bàn.
Vất vả lắm mới pha sữa xong, mẹ Tô nhận bình sữa để bên miệng nhóc con. Nó vừa tiếp xúc với núm vú cao su là không khóc nữa, mút núm vú cao su chùn chụt, yên tĩnh uống sữa.
Tô Ý Nhiên yên lòng, lại thấy anh Đình đứng ngốc bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-nha-giau-luon-tu-an-dam-cua-minh/1042785/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.