Tiểu Dĩnh cố xua đi những suy nghĩ điên rồ mới xảy ra trong đầu. Cô và Âu Phàm vốn dĩ là không thể. Cho dù có chuyện gì xảy ra thì cô vẫn là người đến sau, nên không thể có bất cứ lý do gì để bào chữa cho việc cô đang xen vào hạnh phúc của người khác.
Cô liền Đi Tìm Âu Phàm để nói rõ mọi chuyện, cánh cửa phòng từ từ mở ra. Cô bắt gặp một bóng dáng đơn độc như đang tự giày vò chính bản thân mình.
- Sao cô không gõ cửa?
- Tôi xin lỗi, tôi có chuyện muốn nói.
- có chuyện gì cô nói đi.
Tiểu Dĩnh ngập ngừng một lát, bỗng dưng cô cảm thấy khó khăn khi phải nói ra những lời mà cô muốn nói. Âu Phàm nhìn nét mặt của tiểu Dĩnh như vậy thì đành lên tiếng trước:
- cô có chuyện gì thì mau nói đi, tôi sắp phải tới công ty rồi.
- Tôi... Chúng ta...
- tôi với cô thì làm sao?
Tiểu Dĩnh cố gắng hít một hơi thật sâu rồi nói:
- chúng ta đừng nên lại gần nhau nữa, vì bên cạnh anh đã có tiểu Mạn. Tôi không muốn vì tôi mà anh và cô ấy xảy ra xích mích.
- cô nghĩ lý do chúng tôi xa cách là do cô sao?
- Tôi cũng không biết, chúng ta đừng nên thân thiết quá mức.
- tùy cô thôi, Vậy thì từ giờ sẽ theo ý cô muốn.
Âu Phàm lặng lẽ bước ra khỏi phòng, Anh đi xuống phòng khách thì gặp mẹ đang ngồi ở ghế như đang chờ đợi một điều gì đó.
- tiểu Phàm, Con ngồi xuống đây đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ngo-nguoc/1509335/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.