Văn Tịch bê bát cháo đi lên lầu, rồi đưa cho Tần Mạc.
Tần Mạc nhìn cô ta một cái, cũng không suy nghĩ nhiều, nhận lấy bát cháo khuấy đều lên cho đỡ nóng, sau đó múc một thìa thổi nguội đưa lên miệng Duẫn Nặc.
Nhưng Duẫn Nặc hiện tại nuốt không vô, cứ đút vào thì cô lại phun ra.
Tuy nhiên, anh vẫn kiên trì đút cho cô đến khi nào cô nuốt xuống mới thôi.
Nhưng mời vùa ăn được hai ba miếng, toàn thân Duẫn Nặc liền giật lên đùng đùng, sau đó bất chợt ngồi bật dậy nôn hết ra ngoài.
Hơn thế nữa, thứ mà cô nôn ra còn nhuốm cả máu đỏ tươi.
Máu?
Sao cô có thể nôn ra máu chứ?
Trầm ngâm mấy giây, Tần Mạc liền ngẩng đầu nhìn chằm chằm Vãn Tịch: “ Có phải cô đã bỏ thứ gì vào trong cháo rồi không?”
Văn Tịch không thèm để ý đến câu hỏi đầy tức giận của anh, đi tới cười nói: “ Nếu cô ta đã biết chuyện của chúng ta, giữ lại chẳng khác nào gieo họa, còn không bằng…”
“ Thượng Vãn Tịch, nếu cô ấy có chuyện gì thì cô nhất định phải chết.” Tần Mạc cắn răng nghiến lợi đe dọa, sau đó ôm lấy Duẫn Nặc đang hôn mê bất tỉnh ở trên giường lên, vội vàng vọt ra khỏi phòng.
“ Mạc…”
Văn Tịch gào thét gọi nhưng đáp lại cô ta chỉ là tiếng đóng cửa nặng nề.
Cô ta bước từng bước lảo đảo, ngồi vào trên ghế, cảm giác tuyệt vọng lập tức ùa đến.
Biểu hiện vừa rồi của Tần Mạc, chứng tỏ anh rất lo lắng cho Lục Duẫn Nặc, thật không khó nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ky-ten-ly-hon/397235/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.