"Lục Duẫn Nặc.”, cô vừa dứt lời, anh liền nghiêng người sang quát to,hai mắt tựa như sắp phun ra lửa: "Anh là chống em đấy, có người vợ nàolại đi giật dây để cho chồng mình bỏ trốn với phụ nữ khác chứ?"
Anh có thể dễ dàng tha thứ cho sự vô lý, phóng túng, ngang ngược của cô, nhưng tuyệt đối không cho phép để cô đẩy anh đi như thế được.
Không lẽ ở trong mắt của cô anh là người không thể chịu nổi như vậy sao?
"Nhưng người anh yêu chính là Thượng Vãn Tịch, tôi không thể chấp nhậnđược chuyện người đàn ông của mình, trong lòng luôn có người khác, không chiếm được không đáng sợ, không buông tay được mới là chuyện đáng cười, cho nên tôi tình nguyện thành toàn hai người, vì vậy anh hãy buông thacho tôi được không?"
Những lời vừa rồi của cô đều cực kỳ chính đáng, lúc nói cũng không hềthở gấp, nhưng lại không nghĩ đến, Tần Mạc lại đột nhiên nhào tới hônmình, tùy ý gặm cắn đôi môi của cô, phảng phất mang theo lửa giận ngútngàn, phảng phất như muốn nuốt cô vào trong bụng, nhập vào trong xươngcốt của mình.
Duẫn Nặc không kịp đề phòng, hoảng sợ mở to hai mắt nhìn gương mặt gần trong gang tấc của người nào đó đang tức giận bừng bừng.
Một lát sau, cô mới phản ứng kịp, cuống quít đẩy anh ra: "Uhm. . . . . ."
Nhưng người này lại quá khỏe, cô căn bản là không phải là đối thủ của anh.
Trong cơn tức giận, Duẫn Nặc há miệng hung hăng cắn một phát lên môi của Tần Mạc.
Thoáng chốc, một mùi máu tươi nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ky-ten-ly-hon/397218/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.