Duẫn Nặc ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nhìn anh chằm chằm, lạnh lùngnhếch môi cười đầy ẩn ý: "Tần Mạc, ngày mai đã là hôn lễ của anh traitôi và Thượng Vãn Tịch rồi, anh không nên bình tĩnh như thế chứ?".
Hiển nhiên, trên mặt của Tần Mạc cũng không hề có biểu cảm tên là khiếp sợ như Duẫn Nặc mong muốn.
Ngược lại anh còn cười lên, nhìn cô chằm chằm hỏi: "Vậy theo ý của em, anh nên làm như thế nào?"
Cô lạnh lùng cười đáp: "Không phải anh cũng sẽ thống khổ, khổ sở, tê tâm liệt phế sao? Dù sao cô ta có tầm quan trọng như thế nào chỉ có bảnthân anh là hiểu rõ nhất."
"Nếu ngay cả người phụ nữ mà mình yêu thích cũng không thể bảo vệ được,còn để cho người đó làm hòn đá kê chân để bản thân đạt được mục tiêu,người đàn ông như vậy, không xứng làm đàn ông chút nào."
Duẫn Nặc cho rằng, nếu cô nói như vậy, có lẽ Tần Mạc sẽ động tâm, sẽ chạy đi ngăn cản hôn lễ của Vãn Tịch và anh cả.
Thật không nghĩ đến...
Người đàn ông này vẫn cười tươi, sau đó vươn tay tới bẹo bẹo khuôn mặtnhỏ nhắn trắng trẻo của cô nói: "Em nghĩ lung tung cái gì vậy, yên tâmđi, người phụ nữ mà chồng em yêu dĩ nhiên phải là vợ của mình rồi, ngoan nào, sau này ông xã sẽ càng thương yêu em nhiều hơn nữa?"
Duẫn Nặc nghe anh nói vậy tức giận gần chết, cũng không muốn quanh colòng vòng, căm hận nhìn anh chằm chằm, rồi đi thẳng vào vấn đề chính:"Anh đừng giả vờ nữa, Thượng Vãn Tịch rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ky-ten-ly-hon/397217/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.