Giọng Nguyễn Băng lạnh như băng: "Không muốn làm có thể nói để chúng tôi mời người khác, hai nhà quan hệ tốt như vậy, lại đánh người lớn tuổi bên nhà tôi, cái này mà gọi là không làm tổn thương đến tình cảm? Đã đánh người còn đi cáo trạng trước, cái này là không tổn thương đến tình cảm, dì Lý à, bà thật sự là bạn tốt của mẹ tôi? Làm bạn, thật sự có người như bà vậy sao?"
Nguyễn Băng cảm thấy cô có rất nhiều lời muốn nói, nhưng Tô Cầm bịt loa lại, bên kia hingf như đang nói gì.
Tô Cầm bỗng nhiên cười lạnh, sau đó nói: "Gửi video tới đây."
Nguyễn Băng bỗng thở phào nhẹ nhõm, xem ra lần này bà ấy đứng về phía cô.
Lúc cô gửi video, vẫn không khống chế được mà ưu phiền, tay run dữ dội, chắc ta cô y tá quèn kia không xác định được Nguyễn Băng có quay được hay không, nên nhà cô ta mới có thể phô trương thanh thế, đến Thẩm gia hỏi tội, nếu quả thực có ghi lại, khẳng định sẽ có thủ đoạn khác để đối phó, thật sự không biết sau khi họ thấy đoạn video, có xấu hổ đến không có đất mà chui xuống không, chắc không thể nào! Có lúc lòng người thật đáng sợ.
Sau khi gửi đi xong, Nguyễn Băng tắt điện thoại, cảm thấu người trên thế giới này sao lại như thế, cô cảm thấy mình như ếch ngồi đáy giếng, từ đó cũng quyết tâm phải ra ngoài làm việc.
Cô phải bảo vệ bà nôi, bảo vệ chính mình.
Lúc này, cửa kêu két một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-lan-nay-la-that-2/2351565/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.