“Âu Dương Miểu Miểu, mày hơi quá đáng, hơi quá đáng,quá đáng…” tỉnh lược ít nhất 500 từ quá đáng.
Bạn Lynh Lỵ nói xong, liền cầm chai bia nốc vào bụng,sau đó rầm một tiếng bỏ chai bia xuống, dùng lực rất mạnh, cái bàn bị nó làmrung lên tới ba lần “Mày nhanh hơn người khác một bước còn chưa tính, bây giờcòn nhanh hơn hai bước, mày nói, có phải mày muốn chết hay không, có phải màymuốn chết hay không!!!”
Từ Oánh đứng ra hòa giải “Bình tĩnh một chút, đừng dọaMiểu Miểu, bây giờ nó là phụ nữ có thai!!”
“Miểu Miểu, mang thai có cảm giác gì?” Đại Song vàTiểu Song rất ngạc nhiên chồm qua hỏi tôi.
Tôi sờ sờ bụng “Mới hơn một tháng, không có cảm giáclớn lắm, chỉ là ngửi mấy mùi, nhất là cá, là buồn nôn, mỗi lần nôn đều nôn tớimức chóng mặt.
Lại một lần tụ tập ăn chơi nữa, nguyên bản là vì phátquà cho tụi nó sau khi đi tuần trăng mật về, ai ngờ biến thành tiệc thông báo,thông báo cho tụi nó, tôi sắp làm mẹ.
Khang Duật vì tôi mang thai, hôm nay đi công ty để xinbay tuyến quốc tế ngắn, để có nhiều thời gian chăm sóc tôi hơn, cho nên khôngđi theo tôi, Diễm Diễm tự nhiên biến thành sứ giả hộ hoa, đang ở bên kia điêncuồng ăn uống.
Lưu Lý Quân vuốt cằm, gọng kính lại lóe lên “Ống củaVương Gia, rất lợi hại nha!”
Tôi đỏ mặt, khụ một tiếng.
“Vậy mày muốn ăn cay, hay ăn chua?” Tông Lê Quân hỏi.
“Cách của mày cũ rồi, căn bản tìm không ra!” PhiềnTuyển nói “Tao nghe mẹ tao nói, nếu lúc mang thai mẹ càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-phuc-hac-dai-nhan/804744/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.