Chớp mắt, tháng8 lặng lẽ tiến tới, lũ học sinh trung học hoa quý tụi tôi đã hoàn thành hoàn mỹđồng diễn thể dục tại lễ khai mạc của Bát Vận Hội, vì vậy, chúng tôi không chỉđón chào mùa hè của cao nhất, còn phải tranh thủ những ngày nghỉ sau khi lễkhai mạc đi qua N ngày để làm bù bài tập thiếu. 
Bi ai, thật sựlà bi ai. 
Đồng thời, tôicũng lên cao nhị, cũng nghênh đón đau đầu vi phân và tích phân. 
Đầu…thật sự rấtđau nha. 
Vì vậy, điểm sốmôn toán của tôi tụt dốc không phanh. 
Nhưng mà tráingược với điểm số của tôi là chiều cao của Khang Duật, trong vòng 8 tháng, hắngiống như uống thuốc cao vậy, vọt lên tới 185cm, tôi thì một chút xíu cũngkhông cao thêm, góc độ ngẩng đầu để nhìn hắn, từ 30 độ biến thành 45 độ, lạibiến thành 60, đã vậy còn có xu hướng tiếp tục gia tăng. 
Tôi chịu được,nhưng cổ tôi không chịu được nha. 
“Có phải tuyếnyên của cậu có vấn đề hay không?” tôi nhịn không được hỏi. 
“Mẹ mình nói bamình rất cao, mình giống ông.” 
Theo thường lệ,Khang Duật chở tôi về, nhưng lần này tôi ngồi trên đòn phía trước, yên sau vìtần suất sử dụng rất cao, sắp hỏng, thừa dịp thứ sáu tôi có thể về trễ mộtchút, Khang Duật chở tôi đi tới tiệm xe đạp thay yên mới. 
Bởi vì chiều caocủa hắn, yên xe nâng tới mức cao nhất, giữa một đoàn xe đạp chạy tới chạy lui,hắn tuyệt đối là hạc trong bầy gà. 
“Thật hâm mộ,mình thì một chút cũng không tăng thêm!” tôi bất mãn ngẩng đầu bĩu môi. 
Khang Duật cúiđầu, tầm mắt đảo qua ngực tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-phuc-hac-dai-nhan/804733/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.