Editor: Phan Dĩnh Lâm
Sắc mặt hai cha con Lâm Nhất Thiến đen lại, không tài nào mở miệng nói ra những ý nghĩ đã dự định trước.
Dù sao Lâm Hồng Tín cũng là một con cáo già, ông phản ứng lại ngay: "Con cũng biết chuyện Bác Dương nhờ Chu gia giúp đỡ? Vậy tại sao con không đồng ý giúp? Nếu Hứa gia chịu ra tay, Nhất Thiến đã không cần ly dị."
"Ba ba, con với Hứa Mạch là mối quan hệ gì ba ba rõ nhất mà. Coi như Hứa Mạch không giận cá chém thớt, vậy còn Hứa gia? Các người không hỏi tới là do sợ bị vạch trần, sợ con oán hận các người, sợ con đứng ra vạch mặt?" Đối mặt trước nghi ngờ Lâm Hồng Tín, Lâm Du thản nhiên trả lời.
"Nay đã khác xưa. Con dám nói thái độ của Hứa gia không thay đổi? Còn người nào ở Hứa gia dám lạnh nhạt với con à? Ba ba không phải kẻ hồ đồ, chỉ với việc con lên nhậm chức tổng giám đốc Thiên Thần thì ba ba đã hiểu một hai. Đúng rồi, nghe mẹ con nói, cổ phần của Bác Dương nằm trong tay con đúng không? Cổ phần của Nhất Thiến đã sớm bị con chiếm, hiện giờ con đã trở thành đại cổ đông của Bác Dương rồi. Lâm gia chúng tôi chẳng còn nợ nần gì con nữa cả."
Không sai, đứng ở góc độ của Lâm Du, ngay từ đầu họ ép cô gả đến Hứa gia là bọn họ có lỗi! Nhưng Lâm Du chẳng hề phản đối cũng chẳng cự tuyệt. Gả đến Hứa gia, là Lâm Du cam tâm tình nguyện, sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-nguoi-thuc-vat/3282225/chuong-47-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.