Editor: Phan Dĩnh Lâm
Mọi việc về công ty Thiên Thần đã xong, tảng đá lớn trong lòng Lâm Du đượcbuông xuống. Cho nên khi nhận được điện thoại của Tô Uyển Đình, cô nhậnlời ngay, không từ chối yêu cầu của bà ta.
Lúc cô vào trong nhà, cả nhà ba người họ đã ăn cơm trưa xong, cùng ngồi ở phòng khách xem TV.
Giờ phút này, cô đứng nơi này tựa như người ngoài, hoàn toàn xa lạ.
”Tiểu Du trở lại à! Con đã ăn cơm chưa?” Thấy Lâm Du, Tôn Uyển Đình đứng dậy, cũng không đợi Lâm Du trả lời, nói tiếp: “Chắc con đã ăn rồi. Lấy thânphận bây giờ của con, nhất định là coi thường thức ăn ở Lâm gia chúngta.”
Lâm Du không tiếp lời, đem hộp gỗ đang cầm trên tay trao cho bà.
”Còn đem theo vật này trở về à!” Giọng của bà cay nghiệt, hoàn toàn không có một chút dịu dàng.
”Mẹ à, mở mắt to nhìn cho kĩ những vật ở bên trong nha. Tránh cho lịch sửtái diễn, bị người khác tính kế mà không biết.” Lâm Nhất Thiến ngồi mộtbên, giọng mỉa mai.
Lâm Hồng Tín không nói gì, nhìn chằm chằm vào cái hộp đang được Tôn Uyển Đình mở ra.
Nói thật, Tôn Uyển Đình cũng không nhớ bên trong hộp gỗ chứa những gì. Nămđó bà cũng chỉ liếc sơ qua, chẳng thấy đồ vật gì đáng tiền, bèn ném sang một bên. Nào ngờ hôm nay bà lại phải gánh trách nhiệm lớn thế này.
”Mẹ, rốt cuộc mẹ có thấy điều gì khác thường không?” Thấy Tôn Uyển Đình nảy giờ không nói gì, Lâm Nhất Thiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-nguoi-thuc-vat/3282224/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.