Hứa mạch tỉnh. Mặc dù không thể xuống giường đi lại, nhưng cũng đủ khiến Hứa gia mừng rỡ không thôi. Bác sĩ đã chắc chắn, chuyện Hứa Mạch tỉnh lại đãlàkì tích hiếm có, chắc hẳn sau này còn có thể lại có kì tích, hắn có thể khỏe mạnh đứng lên.
So với cả đời làmngườithựcvật, Hứa mạch không đi được cũng không có làm cho Hứa gia thất vọng. chỉ cầnngườicòn sống, thì có hi vọng. Từng bước tường bước đi từ từ, một ngày nào đó rồi cũng sẽ tốt thôi.
Nhưng mà, tất cả mọingườiđều không nghĩ tới, sau khi tỉnh lại,ngườiđầu tiên Hứa Mạch hỏi đến lạilàLâm Du.
Haingườinày lúc trước không phảilàkhông có bất kì quen biết nào sao? Chẳng lẽ, khoảng thời gian này Hứa Mạch đều cótri giác? Nghe được thanh âm bên ngoài? Như vậy, Lâm Du không có nói dối? Cô đã phát hiện dấu hiệu tỉnh lại của Hứa Mạch từ sớm?
Có suy nghĩ này, lại nghĩ tới thời gian gần đây thái độ cả bọn họ đối với Lâm Du, mọingườiHứa gia trố mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải.
Hứa Chấn Thiên cũng vậy, khi bị Hứa Mạch hỏi, trong bụng không biết trả lời như thế nào.
Đợi đến khi bác sĩ tới kiểm tra xong, chắc chắn trênngườiHứa Mạchlàxảy ra kì tích, Hứa Chấn Thiên liên tục gật đầu, trong lòng hiện tại tràn đầy vui mừng, lúc này cũng không đoái hoài tới gì, vội vàng nói: “Hứa Mạch, con cảm thấy thế nào? Có cảm thấy khó chịu chỗ nào hay không?”
“Ôngnội, con muốn gặp Lâm Du” Ánh mắt sáng qoắc nhìn Hứa Chấn Thiên, Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-nguoi-thuc-vat/3282194/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.