Chu Hoàng Anh cúp điện thoại, sau đó trực tiếp bật chế độ máy bay.
Anh dĩ nhiên biết, hôm nay Tạ Miên sẽ đi, chính nhân viên của anh là người cấp visa cho cô †a, vé máy bay cô ta ủy thác mua cũng do anh xuất ra. Cô ta không phải muốn đi sao? Anh để cô †a đi, lòng tràn đầy mừng rố, cuối cùng hoàn toàn hụt hẳng.
Đương nhiên, anh không thể để những người tính kế với Lâm Ngọc Linh rời đi hoặc chết một cách dễ dàng như vậy được.
Tương lai, còn dài, vô cùng dài..
Anh nhắm mắt lại, trong thoáng chốc, tựa hồ như đang nghe thấy một giọng nói.
“Chu thủ trưởng, vợ bé nhỏ của anh ngã xuống rồi. Muốn ôm một cái thì phải giơ thật cao.
mới có thể bò dậy!” Cô ngây thơ trợn to cặp mắt nhìn, ngồi ở trên sàn nhà đau lòng đầy ủy khuất nhìn anh.
Lâm Ngọc Linh.
Hơi thở của anh như ngừng trệ, và trái tim anh đau đớn dữ dội như nghẹt thở.
“Nếu anh không ký, tôi sẽ chết” Cô cố chấp đứng đó, trong mắt cô có một tia tuyệt vọng mà anh không thể hiểu được.
Do anh bảo vệ không tốt. Người đàn ông nhíu chặt mày, trái tìm nhăn nhó, ngón tay thon dài không khỏi nằm chặt áo sơ mi. Đó là lỗi của anh.
Khách sạn, Lâm Ngọc Linh mặc một chiếc áo khoác mỏng màu trắng đứng trước cửa sổ kiểu Pháp, bên ngoài trời đang mưa và rất to.
Cô không biết đã có những chuyện gì xảy ra trong hai ngày qua, nhưng cô rất thích mưa.
Thường thì mùa này sẽ không có mưa.
“Uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667033/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.