“Anh đến đây làm gì?”
Mạc Vinh Thành phớt lờ câu hỏi của người đàn ông, căm ô bước vào nhà Từng giọt nước rơi “tí tách” phát vang, ngược lại đem phòng khách tối thui có thêm mấy phần sinh động.
“Tôi đến An Mạch đó, anh đoán xem tôi biết chuyện gì? Hóa ra Mạc gia không phải là nạn nhân duy nhất bị Chu gia các anh hãm hại. Cho.
nên, tôi thật tò mò, Chu thủ trưởng, trong lòng anh có bao nhiêu tàn nhẫn cùng máu lạnh, mới có thể khiến biết bao nhiêu người bị Chu gia làm cho tổn thương, đến giúp anh cùng bạn anh yểm hộ”
Anh ta đem dù tùy ý đặt sang một bên.
Đến gần ghế salon, lười biếng ngả người vào.
Một tia sáng lờ mờ lóe lên trong mắt Chu Hoàng Anh: “Không liên quan gì đến anh”
gì, tôi cũng nguyện ý anh lợi dụng cô ấy, chạm tới ranh giới cuối cùng của tôi”
“Lợi dụng? Khi đó, An Mạch so với những người khác đều là an toàn hơn. Đây là phương án tốt nhất. Nói chỉ là lợi dụng Mạc Lâm Ngọc Linh”
Giọng anh bồng nhiên cao lên mấy phần. Có vẻ như anh cũng đã chạm đến ranh giới cuối cùng và đang cố gắng hết sức để chống trả.
Mạc Vinh Thành liếc anh một cái, không nói chuyện, yên lặng nhìn bên ngoài trời mưa tầm tã.
Không biết anh ta làm như vậy. Lâm Ngọc Linh liệu có cảm thấy vui vẻ không?
Hay là… tương lai sẽ oán trách mình?
Hồi lâu, anh ta mới mở miệng nói, “Tôi đã định địa điểm tổ chức tang lễ ở Tây Sơn. Từ đây đến đó sẽ mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667032/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.