Lời giải thích này của Lâm Ngọc Linh cũng không có tật xấu gì, bên phía Tạ Miên cũng không có vấn đề gì, còn trả lời một câu “cực kỳ cảm ơn”. Nếu là lúc trước, chắc chắn Lâm Ngọc Linh sẽ diễu võ giương oai với Chu Hoàng Anh là cô đã cảm hóa được Tạ Miên.
Nhưng bây giờ, cô chỉ cười nhạt một tiếng, cất điện thoại đi. Có một số người sẽ mãi mãi không làm bạn được, cũng không thể trở thành đồng đội.
Mà Lâm Ngọc Linh của bây giờ đã trải qua rất nhiều chuyện, cũng không còn ngốc như lúc trước nữa, sẽ không bị mê hoặc bởi những lời hoa ngôn xảo ngữ của Tạ Miên nữa.
*Đi thả đèn Khổng Minh thôi, em đừng quan tâm chuyện của Tạ Miên quá” Chu Hoàng Anh thấy cô cúp thấp đầu không biết đang nghĩ gì, anh có hơi đau lòng, chỉ khẽ đặt tay lên xoa đầu cô.
“Em muốn về nhà ngủ” Lâm Ngọc Linh không hiểu phong tình.
“Còn sớm mà?”
“Nhưng hôm nay em còn chưa phát trực tiếp, hic hic. Em còn phải trở về phát trực tiếp một chút, rồi tắm rửa, sau đó ôm Chu Đại Hùng đi ngủ”
Chu Đại Hùng? Là thứ gì?
Anh cảnh giác nhìn cô, cảm lên Chu Đại Hùng này không Lâm Ngọc Linh miễn cưỡng ngáp một cái, hôn lên mặt anh “bẹp” một cái thật to: “Ý của em là ôm anh đi ngủ”
“Anh là gấu bông sao?” Sắc mặt Chu Hoàng Anh tối sầm, ánh mắt xấu xa.
“Con gái đều hi vọng mình có một chú gấu vạn năng làm thú cưng, để có thể gửi gắm cảm giác an toàn trong lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666872/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.