Chu Hoàng Anh chuyển hướng đặt tay lên vai cô, ánh mắt rơi xuống sống lưng đang được quấn lụa trắng của cô, trên đó có thể nhìn thấy máu đỏ lờ mờ. Vết thương này rất sâu Lâm Ngọc Linh bị anh nhìn mà không được tự nhiên: “Chu Hoàng Anh?”
Người đàn ông ấy vẫn không nói gì.
Đầu ngón tay của anh khẽ vuốt băng vải lụa trắng nhuốm máu, giọng nói cũng khàn khàn đi mấy phần: “Đau không?”
“Thật ra em vẫn ổn”
“Bà Chu này, là ông xã của em không bảo vệ được em” Anh đưa tay ôm cô vào lòng, cẩn thận không chạm đến vết thương của cô, rất sợ mình bỏ một chút sức lực sẽ làm đau cô.
Lâm Ngọc Linh thì lại chẳng để ý nhiều, cứ thế tựa trong ngực anh nhắm mắt lại. Cho dù sau lưng đau rát thế nào cô cũng không thèm để ý. Có những đau đớn mình có thể nhịn, không phải do nó không tồn tại, mà là bây giờ nhịn đau còn dễ chịu hơn là khóc.
Cô không muốn anh phải lo lắng.
Hai người dựa vào nhau rất ấm áp, không ai nói một câu nào.
Trước kia cô và anh cũng rất thích cảm giác nị người † yêu nhau, lúc này chính là lúc hai iểu nhau, dựa dẫm vào nhau.
Ở đài phát thanh, trong phòng nghỉ.
Lục Vượng ngồi trên ghế mây ở ngoài ban công, lười biếng lật xem một quyển điển cố của Hy Lạp, Nghe nói ở trên Thiên Đường có hai thiên sứ cực kỳ lợi hại, thế nhưng hai thiên sứ này lại có khuyết điểm trí mạng: chỉ có một cánh Chỉ khi nào hai thiên sứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666842/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.