🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Ngọc Linh nghe câu này xong thì giật giật khóe miệng.

Người này xấu tính thật, trước đó cô giải quyết giúp anh ta một vấn đề lớn như vậy mà ngay cả số điện thoại cá nhân hắn cũng không cho cô? Lâm Ngọc Linh rất muốn kéo hai số Cậu Chủ Quan Duyệt và An Mạch này vào danh sách đen, sau đó cả đời không qua lại với hẳn nữa.

Đời này thứ mà cô ghét nhất là không có sự tin tưởng và sự phản bội.

“Anh cút luôn đi” Cô tức giận mở miệng.

“Trước kia tôi không biết chúng ta là địch hay bạn nên vẫn giữ lại số điện thoại cá nhân, nhưng tôi là fan cứng top một của cô đấy” An Mạch ở đầu dây bên kia cười lên.

Thật ra giọng của An Mạch rất dễ nghe, có một chút cảm giác khàn khàn, còn có một chút quyến rũ, giữa nông cạn và dịu dàng lại kết hợp với một chút thanh nhã, giống như giọng của hoàng tử trong truyện cổ tích mới có. Giọng nói của hắn tương tự với giọng của Tiêu Thành Đạt, nhưng trầm thấp hơn Tiêu Thành Đạt một chút.

Mà lúc này hắn cười nhàn nhạt, vang lên bên tai cô khiến cô có cảm giác trong lòng hơi ngứa như có một chiếc lông vũ chạm qua.

“Tôi không nghe, tôi không nghe, tôi không nghe!” Lâm Ngọc Linh hung hăng càn quấy: “A..”

“Sao thế?” Giọng nói của An Mạch xen lẫn một chút cảm giác lo lắng.

Lâm Ngọc Linh đau đến nỗi nghiến răng nghiến lợi. Vừa nãy người giúp việc chạm phải một vết thương cực kỳ sâu, bị cồn nóng lên, như muốn lấy luôn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666841/chuong-514.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ông Xã Là Chiến Thần
Chương 514: Trước Đó Không Biết Là Địch Hay Bạn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.