Hai người họ đi dạo xung quanh căn nhà nhỏ cổ kính của Thủy Châu một lát, sau khi nhận được cuộc gọi từ Chu Hoàng Anh, họ quay trở lại nơi mà họ đã tách ra lúc đầu.
Ở đằng xa, Lâm Ngọc Linh đang ngồi trên người Chu Hoàng Anh, không biết đang nói chuyện gì mà cười run lên, trên tay còn cầm một tách cà phê, có vẻ như đang giảng co với Chu Hoàng Anh.
“Chị dâu, chị sắp làm đổ hết cà phê của đại ca rồi” Trần Tuấn Anh bước lại gần “Anh ấy không thể uống thêm cà phê nữa, hôm nay đã ba cốc rồi, lỡ tối không ngủ được thì sao? Tối mà không ngủ là không tốt đâu” Lâm Ngọc Linh nghiêm khắc trách mắng vị thủ trưởng nào đó.
Trần Tuấn Anh cũng cảm thấy có chút đạo lí: “Chậc chậc chậc, chị dâu thật sự là mẹ hiền dâu thảo.”
“Khi nào thì em định làm một người mẹ in dâu thảo đây?” Chu Hoàng Anh nhướng mày.
“Chờ em trở thành phát thanh viên số một thế giới đi” Tốc độ trả lời của Lâm Ngọc Linh nhanh đến mức logic cũng phải xoay chuyển trong vài phút.
Bởi vậy mới nói, anh không hài lòng lắm.
khi để cô ở cùng với Tiêu Thành Đạt, trước kia là một con thỏ mềm mại dễ thương biết bao, giờ lại bị dạy cho nanh vuốt đều lộ ra, nhưng mà anh vẫn thích.
Bữa tối bốn người lần này, họ tìm đến một nơi gọi là “Đắc Nguyệt Lầu”, nghe nói là nhà hàng đặc biệt nhất ở Tô Châu.
Chỉ một con tôm chiên cũng mấy triệu, ở những nơi khác đều là một bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666786/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.