Anh ta cũng không biết mình bị làm sao nữa, nhưng bản năng lại không muốn trở thành một người kém cỏi trong mắt cô ấy.
Tuy nhiên, có vẻ như càng nghĩ vậy, thì càng khiến anh ta mắc càng nhiều sai sót trước mặt Hà Thanh Nhàn. Trần Tuấn Anh hít sâu một hơi rồi hừ lạnh: “Tại sao chỉ phụ nữ mấy người mới có bà dì, bộ đàn ông chúng tôi không thể có ‘ông dì” chắc?”
*..,Phì, không tranh cãi với anh nữa. Có người đã gọi tôi và hỏi tôi đã có bạn trai rồi sao. Thị lực của tôi tệ đến vậy sao?”
“Vậy cô trả lời sao?”
“Tôi nói, tạm biệt tình cũ, đón tình mới đến, dù sao họ cũng không biết anh là ai”.
Điều này nửa thật nửa giả.
Nửa câu đầu là thật, nửa câu sau là giả.
Những người xung quanh Hà Thanh Nhàn, dù cho không biết Trần Tuấn Anh, thì cũng phải có vài ba người theo dõi tin tức và nhìn thấy anh ta trên tivi. Cô ấy nói dối như vậy, trên thực tế là để làm cho một số người hối hận, ví dụ như, Cao Tịnh Vũ.
Mặc dù Trần Tuấn Anh hơi nóng tính, đôi khi anh ta sẽ nói ra những lời không có tí IQ và EQ nào, nhưng điều này không có nghĩa là anh ta ngốc.
Anh ta liếm môi, thích thú nói: “Nếu đã mượn ánh hào quang của tôi rồi, có phải cũng nên cho tôi một ít lãi không?”
“Tôi cũng không muốn giữ, đây, cầm lấy, tôi xin cho anh một cái đấy”
Hà Thanh Nhàn giơ tay.
Một túi phúc tinh xảo rơi vào tay Trần Tuấn Anh.
“Cái quái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666785/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.