Hiện tại đừng nói là cô có thể làm nũng với Chu Hoàng Anh, để nói một câu trọn vẹn cũng có chút khó khăn, căn bản là anh không thèm để ý tới cô.
Khi đến khách sạn nơi họ ở, Chu Hoàng.
Anh vẫn không nói một lời, Hà Thanh Nhàn cùng Trần Tuấn Anh đang nháy mắt chọn ở cùng một phòng, nhường phòng còn lại cho Chu Hoàng Anh và Lâm Ngọc Linh.
Hai người họ ở cùng phòng không nói lời nào, khiến không khí trong phòng vô cùng ngượng ngập.
Lâm Ngọc Linh lấy hết can đảm đến bên cạnh khẽ chạm vào anh: “Chu Hoàng Anh.”
“Ừm”
“Anh đang giận chuyện gì sao?”
“Không có.” Người đàn ông nói xong bèn vòng qua bên cạnh cô, đẩy cửa rời đi.
Còn nói không có tức giận, cứ như vậy mà mặc kệ cô, nói đi là đi, coi cô như không khí sao. Lâm Ngọc Linh ngồi xuống mép giường ôm gối, vẻ mặt buồn bực, dùng sức.
đánh vào gối: “Đúng là tên đàn ông thối tha, Chu Hoàng Anh đúng là tên đáng ghét!”
Càng nói chuyện càng khó chịu, nước mắt cứ thế tuôn rơi, Lâm Ngọc Linh ném gối chạy vào phòng tắm, ngồi lên nắp bồn cầu, cuộn mình thành một con ốc sên rồi ôm chặt lấy hai đầu gối. Ban đầu còn cố gắng kìm nén, nhưng sau đó lại trực tiếp bật khóc thành tiếng.
Âm thanh phát ra ngày một to hơn.
Mãi cho đến khi không khóc được nữa, cô mới leo trở lại giường, ôm gối ngủ.
Sau một lúc lâu.
Kẽo kẹt.
Cánh cửa có chút chuyển động.
Người đàn ông với vẻ mặt phức tạp bước từng bước đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666781/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.