Sau khi ăn xong bữa ăn khuya, Lâm Ngọc Linh đi tắm rửa sạch sẽ rồi nằm ở trên giường, nhìn về phía Chu Hoàng Anh đang có một cuộc họp video cách đó không xa, trong lòng cảm thấy mọi thứ yên tĩnh đến bất ngờ.
Gô lại nghĩ đến câu hỏi mà Tiêu Thành Đạt đã từng nói với cô, đuôi lông mày bỗng dưng cong lên, cô nở một nụ cười yếu ớt thản nhiên.
Dường như chỉ những khi có anh ở bên cạnh, cô mới có thể chân chính cảm nhận được cái gì là yên tĩnh.
Trong ba ngày liên tiếp, Lâm Ngọc Linh đều không đi đến khu huấn luyện, chỉ năm ở nhà lười biếng như một con lợn nhỏ.
Thủ trưởng vĩ đại của chúng ta chẳng những không thuyết phục mà thậm chí còn trở thành một con sen, tận chức tận trách nuôi dưỡng con lợn nhỏ của mình. Nếu cô muốn nẵm trong nhà, anh sẽ ở cùng với cô một tấc cũng không rời.
Thẳng cho đến khi Tiêu Thành Đạt gửi đến tin nhắn, trong đó nói ngày mai cô phải tiếp tục “Huấn luyện”. Lâm Ngọc Linh đang ăn khoai tây chiên, hai ngón tay cầm miếng khoai tây đột nhiên khựng lại, miếng khoai tây lập tức rơi xuống mặt đất. Cả người cô cứng đờ giống như đột nhiên tái phát một căn bệnh nào đó, ngã nhào lên ghế sô pha Chu Hoàng Anh vẫn hồn nhiên không biết chuyện gì vừa xảy ra. Anh cảm thấy vô cùng căng thẳng, nâng cô dậy ôm vào trong lòng: “Lâm Ngọc Linh! Lâm Ngọc Linh, sao vậy?”
“Ô…” Cô run rẩy ngẩng đầu, rồi lại run rẩy giơ lên điện thoại di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666728/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.