Là Tạ Miên!
Cô ta ở dưới sự hướng dẫn của quản gia đang đứng ở cửa, đang cầm một cái giỏ màu vàng nâu trong tay, hơi có chút lúng túng nhìn bọn họ.
Lâm Ngọc Linh nhanh chóng lùi về phía sau, cùng Chu Hoàng Anh tách ra.
“Tại sao cô đột nhiên tới đây?” Chu Hoàng Anh nuốt quả nho xuống, mi mắt nhíu lại tỏ vẻ không kiên nhãn.
Tạ Miên tỉnh táo lại, cô chỉ vào cái giỏ giải thích: “Không phải là em nghe nói Lâm Ngọc Linh xuất viện sao? Vừa vặn lần trước cô ấy nói muốn ăn cháo gà, em liền mang theo nguyên liệu tới nấu cho cô ấy uống.”
Cô ấy lại áy náy nói: “Nhưng em không nghĩ tới… Sẽ quấy rầy hai người, xin lỗi.”
“Cháo gà tôi sẽ để cho phòng bếp nấu, không nhọc đến cô.” Chu Hoàng Anh lạnh lùng mở miệng cự tuyệt.
“Nguyên liệu nấu ăn của em rất tươi mới, em lấy gà được nuôi ở nông, hơn nữa em đặc.
biệt vì Lâm Ngọc Linh mới học nấu canh, em mượn dùng phòng bếp một chút, không tốn bao nhiêu thời gian đâu!” Ánh mắt Tạ Miên cực kỳ thành khẩn thỉnh cầu.
Chu Hoàng Anh không hề có chút tín nhiệm nào với cô ta, anh đã không còn đủ kiên nhãn, hướng về phía quản gia liền hô: “Ai cho phép ông đem người ngoài tiến vào?”
Quản gia vội vàng cúi đầu nhận lỗi: ‘Là tôi không tốt, tiên sinh tôi cho là T: là bạn bè của ngài, tôi sẽ mang cô ấy rời đi!”
Sắc mặt Tạ Miên trở nên khó chịu, quản gia kéo cánh tay cô ấy, lúc đang chuẩn bị cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666696/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.