“Lâm Ngọc Linh, tôi cứu cậu thật sự không có ý đồ gì.” Nói tới chỗ này, Tạ Miên tựa hồ nghĩ tới điều gì, cô ấy lại tiếp tục nói: “Nếu như cô thật sự muốn đền bù cho tôi, thì để cho tôi thường xuyên tới thăm cô đi, tôi chỉ có một người dù sao cũng rất tịch mịch, hàn huyên với cô nói chuyện phiếm tôi cảm thấy rất có tiếng nói chung!”
Trong tròng mắt Tạ Miên tràn đầy khát vọng chân thành, trong lòng cô mềm nhũn, nhưng không quyết định được, không thể làm gì khác hơn là đem tầm mắt nhìn sang Chu Hoàng Anh.
Sắc mặt Chu Hoàng Anh ngưng trọng, không đở nổi khẩn cầu của Lâm Ngọc Linh, anh ấy chỉ có thể làm ra quyết định tốt nhất: “Nếu không ảnh hưởng đến Lâm Ngọc Linh nghỉ ngơi cô có thể tới.”
Chuyện này làm cho Tạ Miên cao hứng: “Vậy thì thật là quá tốt, cái này em biết, em sẽ có chừng mực!”
“Sau này sẽ chiếu cố nhiều hơn” Lâm Ngọc Linh không chút phòng bị nào nở ra nụ cười.
Tạ Miên vô cùng vui vẻ đáp: “Chiếu cố thì chưa cần nói tới, chỉ cần tôi không làm phiên cô, không có chọc cô không vui tôi cũng đã cám ơn trời đất.”
“Sẽ không đâu!” Lâm Ngọc Linh lắc đầu phủ ni cô cùng Tạ Miên lần đầu tiên nói chuyện khoái trá như vậy.
Chu Hoàng Anh lại không dễ dàng tin tưởng cô ta như vậy, thừa dịp Tạ Miên gọt trái cây cho Lâm Ngọc Linh, anh dùng âm thanh chỉ có hai người mới có thể nghe được nhắc nhở: “Cô tốt nhất thu tất cả tay chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666695/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.