Mục Vũ Phi nhìn theo bóng lưng cô đơn Đoan Mộc thở dài một hơi, kỳ thực bản tính của Đoan Mộc cũng không xấu, anh chỉ là bị người xúi giục làm chuyện xấu mà thôi. Nếu như lời nói có thể lặp lại được, Mục Vũ Phi thật sự hy vọng Đoan Mộc có thể không bị liên lụy vào cái vũng bùn này! Dù sao, lúc trước Đoan Mộc vốn dĩ là một người đàn ông sạch sẽ tốt đẹp.
"Đau lòng sao?" Vũ Thiên chẳng biết từ lúc nào đã đứng ở sau lưng Mục Vũ Phi, cau mày hỏi vẻ khó chịu.
"Em lại nghĩ rằng anh sẽ không ăn dấm chua kia đấy." Mục Vũ Phi nhíu mày.
Vũ Thiên ôm lấy hông của Mục Vũ Phi, để cho cô xoay người lại, đối mặt với mình, thật nghiêm túc nói: " Phi Phi, anh là người không phải là thần thánh, anh cũng sẽ để ý đến những chuyện như thế này đó."
Giữa hai người vốn dĩ có ít ỏi lời ngon tiếng ngọt, lúc này nghe thấy Vũ Thiên nói như vậy, cả gương mặt của Mục Vũ Phi liền vọt lên đỏ rực. Được rồi, được rồi, Mục Vũ Phi thừa nhận, nội tâm của cô nhảy nhót giống như con chim sẻ nhỏ rồi!
★☆★☆★☆
Sau khi Vũ Thiên đi làm, Mục Vũ Phi liền trắng trợn không chút kiêng nể bắt đầu chơi game rồi. Không phải là Mục Vũ Phi nghĩ muốn chơi, mà thật sự là cô muốn giải quyết cho xong chuyện Mộ Trầm. Bằng không, nếu như sau này Vũ Thiên mà biết, thì anh không lột một lớp da của cô ra thì không cam lòng.
Vũ Thiên không ở nhà, Mục Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311522/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.