"À, vì mẹ nói, nếu chúng cháu mà gặp mặt với ba ba, thì sẽ có người xấu làm tổn hại tới ba ba và chúng cháu. Cho nên mẹ mới muốn để cho chúng cháu làm các bé gái như vậy. Nhưng mà mẹ nói, chờ thời điểm ba ba tới đón chúng cháu, thì chúng cháu sẽ có thể trở lại làm các bé trai." Cố Bối Bối nói giải thích. Kỳ thực ngay từ đầu Cố Bối Bối cũng không rõ đây là ý gì, hoàn toàn chính là rập khuôn theo lời nói của Mục Vũ Phi.
"Nhưng mà. . ." Vũ Thiên sau một lúc không thể hỏi thêm câu nào nữa. Anh đã nhận được một sự kích thích quá lớn, có thể nói đã là đã bị sét đánh ngoài khét trong sống rồi.
Vũ Thiên tắm táp cho hai đứa trẻ xong xuôi, Vũ Hạo Dân liền đi vào đưa cho anh quần áo của bọn trẻ. Khi nhìn thấy đó là hai bé trai, thì tiếp đó, sắc mặt của Vũ Hạo Dân cũng đầy vẻ kinh ngạc khó hiểu.
"Anh cảm thấy bộ dạng của bọn trẻ nhìn rất quen mắt, hình như giống ai đó thì phải?" Vũ Thiên một bên quần áo cho hai đứa trẻ, một bên hỏi về khúc mắc ở trong lòng .
Vũ Hạo Dân đánh giá hai đứa trẻ hồi lấu, rốt cục sắc mặt có chút cổ quái nói: "Em cảm thấy anh có thể mang gương soi ra để soi."
Vũ Thiên sửng sốt, nhìn chằm chằm vào gương mặt của hai đứa nhỏ một hồi lâu, lại xoay người nhìn vào trong chiếc gương to. Bảo bối mang họ Cố kia nghịch ngợm cứ thế hướng về phía Vũ Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311489/chuong-138-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.