Vũ Thiên có cảm giác mình thần kinh trong não của mình cứ nhảy dựng thình thịch, đau nhức vô cùng. Cho dù thế nào Vũ Thiên cũng không thể nào nghĩ thông suốt được. Đây chẳng phải là hai bé gái hay sao, thế nào mà lại không phải là bé gái như vậy? Chẳng lẽ không đúng là bé gái hay sao? Bọn trẻ đều mặc váy gọi đối phương là chị gái và em gái mà! Vì sao hiện tại lại đột nhiên lại có thêm vật kia như vậy chứ?
Chiều cao thân thể của Cố Bảo Bảo không đủ cao, cho nên không thể bước vào bồn tắm lớn được, liền lôi kéo tay áo của Vũ Thiên nhìn anh vẻ rất tủi thân.
"Chúng cháu đã bị chú xem sạch bách rồi, chú cũng phải cho chúng cháu xem sạch bách như thế!" Cố Bối Bối đưa tay ra muốn lôi kéo quần áo của Vũ Thiên xuống.
"Đợi một chút đã… " Vũ Thiên chế trụ lại bàn tay của Cố Bối Bối, hỏi lại vẻ có chút nghi ngờ: "Bảo bối là hai bé trai phải không?"
Cố Bối Bối ngỡ ngàng hỏi ngược lại đối với Vũ Thiên: "Chúng cháu cũng chưa từng bao giờ nói với chú rằng chúng cháu là các bé gái mà?"
Vũ Thiên thiếu chút nữa thì liền bị nghẹn chết. Quả thật là anh chưa từng bao giờ hỏi bọn trẻ về chuyện này. Thế nhưng mà, bọn trẻ cũng chưa từng có lần nào nói chuyện với anh về chuyện này thật! Tuy rằng tóc của bọn trẻ cũng cắt ngắn ngủn, nhưng lại mặc váy màu hồng nhạt như vậy, ai mà nghĩ tới chuyện các bé lại là hai đứa bé trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311488/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.