Đoan Mộc quả thật chỉ có thể tìm đột phá của Vũ Thiên từ trên người Mục Vũ Phi. Ban đầu Đoan Mộc đã cân nhắc lựa chọn giữa Mục Vũ Phi và trả thù, rồi sau đó, anh ta đã lựa chọn xúc phạm Mục Vũ Phi, một người hoàn toàn vô tội. Mà điều anh ta không nghĩ tới chính là, đến sau cùng Mục Vũ Phi cũng không hề oán hận đối với anh ta, lại còn khuyên nhủ anh ta không nên lại bị kích động.
Trừ người mẹ đẻ của anh ta ra, thì cũng chỉ có Mục Vũ Phi, khi anh làm việc gì sai, thì vẫn còn thực sự suy nghĩ cho anh ta mà thôi. Đoan Mộc có chút kích động, nói: "Phi Phi, cho tôi một cái cơ hội đi, tôi có thể chăm sóc cho cô!"
Mục Vũ Phi lạnh lùng nhìn Đoan Mộc, phì cười nói: "Đoan Mộc, không cần coi sự thương hại của tôi trở thành tình yêu. Tôi làm hết thảy chuyện này, bất quá cũng là vì Vũ Thiên mà thôi, anh cần gì phải tự mình đa tình như vậy? Đã qua đời nhân chúng ta chỉ có thể tẫn niềm thương nhớ. Mẹ của anh, nếu như nhìn thấy hiện tại anh lại trở thành một người có bộ dạng như vậy, đã làm tổn hại tới cuộc sống của người vô tội, bà ấy sẽ nghĩ về anh như thế nào?"
Mục Vũ Phi cô đã không còn thiếu nợ gì đối với Đoan Mộc nữa, mặc dù là Vũ Thiên là người làm ra những việc đó. Thế nhưng mà cô lại bởi vậy mà tự hành hạ bản thân, cảm giác rằng, mình cũng có trách nhiệm trong chuyện này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311435/chuong-110-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.