"Anh phái Ảnh tử đi đến hỏi anh trai của anh ta là ra thôi mà?" Mục Vũ Phi cười nhạo, nói.
"Anh không có hỏi!" Vũ Thiên tức giận rồi, "Anh ở trong lòng em là một người không chịu nổi như vậy hay sao? Anh cho em biết, không nên ỷ vào việc anh yêu thích em, mà em có thể bắt nạt anh như vậy!"
Vậy mà còn muốn cô làm hòa kia chứ!. "Anh đã làm chuyện sai rồi, vậy anh có nghĩ muốn chỉnh sửa hay không?" Mục Vũ Phi ngang ngược, không hiểu chuyện cầm chiếc gối ôm ở trên ghế so pha nện vào trên người Vũ Thiên.
Vũ Thiên bị cô chọc tức tim đập liên tục nhanh hơn, đầu óc từng đợt choáng váng. Anh âm trầm, nghiêm mặt nắm xoa bóp huyệt Thái Dương, vài lần áp chế dục vọng của mình đang muốn nổi dậy.
Mục Vũ Phi có cảm giác mình chính là mình đang bị coi thường. Cô nhìn lại bản thân mình đã làm cho Vũ Thiên tức giận sắp hộc máu, trong lòng lúc này nổi lên nỗi đau âm thầm. Vũ Thiên nén nhịn nửa ngày, rốt cục vào lúc Mục Vũ Phi muốn rời đi, anh liền đưa tay ra túm chặt lấy cổ tay của cô. Vũ Thiên kìm nén đến cực độ, nói: "Phi Phi, là anh đã sai lầm rồi, đừng làm ầm ĩ lên nữa."
Mục Vũ Phi giãy dụa, Vũ Thiên trực tiếp ôm lấy cô, ngả đầu áp vào nơi cổ của cô, nói vẻ đầy buồn khổ: "Hãy nể tình anh đã yêu thích em suốt mười mấy năm đi, đừng làm ầm ĩ nữa."
Mục Vũ Phi sửng sốt. Đây là lần đầu tiên cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311425/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.