Khóe miệng của Âu Văn Phú và Hứa Nhân đều như bị rút gân. Cô nhóc kia quá là không cần mặt mũi rồi, lại còn nói đến thành quả lao động nữa sao? Cô vừa mới cho người đánh, nhưng mà tin tức cũng không thể nào lưu thông nhanh đến như vậy chứ. Thế này không phải là rõ ràng muốn Lý Ngọc Nhiêu ra mặt, đến hiện thân thuyết pháp, để cho Mục Vũ Phi cô ra tay sửa trị Lý thị, cho Vương Doãn Đức tìm một cái cớ không thoải mái hay sao? Nhưng lại kéo bọn họ lên để làm đệm lưng. . .
Vũ Thiên lạnh nhạt nói: "Bị lợi dụng lâu, thành thói quen."
Hai người lệ rơi rồi. Giàu có là phải cho đi.
Dùng lời nói của Mục Vũ Phi để nói, ba người đàn ông này đều là người có tư sắc thượng thừa. Bọn họ vừa đứng lại một cái, lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người rồi. Trận chiến có lớn đến thế nào đi nữa, thì chỉ số thông minh của Lý Ngọc Nhiêu cũng không thể thuần thục, không phải suy nghĩ Lý Ngọc Nhiêu sẽ không hiện ra! Âu Văn Phú và Hứa Nhân cũng không có toan tính tham gia, nhưng mà Mục Vũ Phi đã nói rõ, chính là khó chịu bọn họ vừa mới rồi xem cuộc vui với khí thế ngất trời như vậy, nhất là Hứa Nhân, còn mang theo cô em gái nhà mình đến để dò xét cô.
"Đến đây đi nào! Quán lẩu nhà này có món óc heo ăn rất ngon đấy. Ông xã nhà tôi cũng đã nói rồi, ăn cái gì bổ cái ấy! Hai vị đàn anh hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311406/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.