Lý Ngọc Thục bị một cái tát mạnh mẽ này làm cho choáng váng, khóe miệng rướm máu. Nhưng cô ta lại không dám nói ra nửa câu, chính là bụm mặt hu hu khóc nức nở.
Vũ Thiên cùng Mục Vũ Phi ngồi ở trên ghế so pha ở đại sảnh của Tề Nhạc không có đi, rõ ràng cho thấy trò hay còn chưa có diễn xong đâu, không phải sao? Bất quá Vũ Thiên mặt đen rất triệt để rồi, Mục Vũ Phi sợ tới mức hơn nửa ngày cũng không dám nói cậu nào.
Không quá bao lâu, Hứa Nhân và mấy người Âu Văn Phú cùng đi ra đứng ở trước mặt bọn họ.
"Con gái nhà họ Hứa quả nhiên là xinh đẹp như hoa vậy." Mục Vũ Phi lớn tiếng doạ người, ý muốn nói bản thân cô không phải là không biết cô gái kia là ai, trong tâm tư đang suy nghĩ đến cái gì.
Hứa Nhân khom người nói: "Thật sự là đa tạ Vũ phu nhân đã hạ thủ lưu tình rồi."
"Nói hay lắm, nói hay lắm." Mục Vũ Phi khoát khoát tay, tuyệt không có ý khiêm tốn.
Hứa Nhân cười ha ha. Anh ngược lại là lần đầu tiên phát hiện ra cô vợ nhỏ của Vũ Thiên chính là một cực phẩm, còn là người có ý tứ như thế.
"Mục Vũ Phi, cô cũng thật là kiêu ngạo quá rồi!" Âu Văn Phú thật tùy ý ngồi ở một bên.
"A, tôi lại thấy dường như là Âu thiếu không biết gì về tôi thì phải." Mục Vũ Phi lườm sang Âu Văn Phú.
Âu Văn Phú biết là Mục Vũ Phi mất hứng, vì vừa rồi bản thân mình đã không lên tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311405/chuong-961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.