Hứa Liêm vỗ đầu, bừng tỉnh đại ngộ nói: "Tôi nhớ ra rồi! Khi đó có bác gái đang trông coi nhà vệ sinh ở bên cạnh liền giúp Âu Văn Phú, túm lấy cái xe lên, còn an ủi anh ấy mấy câu, nói cái gì mà cậu nhóc không có việc gì không có việc gì, cái kênh rạch này đã từng có rất là nhiều người bị rơi xuống đó rồi!"
Vũ Thiên cúi người xuống nhìn Âu Văn Phú, nhẹ giọng hỏi: "Nói hay là không nói đây?"
Âu Văn Phú bị bọn họ chèn ép không thể động đậy, miệng cũng bị bịt lại, không phát ra được thanh âm nào, chỉ có thể hung tợn nhìn chằm chằm vào bọn họ. Trong lòng của anh cực kỳ oán hận đám bạn kia, đều do năm nào đó anh thực đơn thuần, nên đã để lại trong đầu óc cái tên cầm thú kia chứa nhiều đầu đề câu chuyện này nọ. Hiện tại cậu ta thế nhưng lại sử dụng chiêu lật chuyển gốc gác câu chuyện này ra làm khổ hình tra tấn anh!
Vũ Thiên thấy Âu Văn Phú thà chết chứ không chịu khuất phục, thà chết không theo, thì cũng không khỏi bội phục, liền vỗ vỗ tay, nói vẻ đầy tán thưởng: "Chưa từng gặp người nào mạnh miệng như vậy, thực chưa từng nhìn thấy cậu lại mạnh miệng như vậy, thật bội phục!"
Bọn họ từ trong thái độ của Âu Văn Phú và Xuân Nguyệt đã nhìn thấu được một chút manh mối rồi. Bất kể như thế nào, sự tình khẳng định không giống như là những gì mà Âu Văn Phú đã nói kia.... Mà Âu Văn Phú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/2437146/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.