Vũ Thiên ngắt lời những lời nói lải nhải kia của Mục Vũ Phi. Đến hiện tại thì rốt cục anh đã hiểu rồi. Cô vợ nhỏ của anh nhìn thì có vẻ như dũng mãnh vô địch, nhưng kỳ thực nội tâm chính là mềm như cái bánh bao, chính là loại hình mềm mại xôm xốp, chỉ cần chọc một cái là rách toạc ra ngay lập tức! Cũng không ai biết, Mục Vũ Phi kỳ thực là một người khá nhát gan! Có đôi khi buổi tối cô cũng không dám đi toilet một mình, cứ phải muốn đánh thức Vũ Thiên đang còn ngủ mê mệt dậy để đi cùng cô!
"Ở nơi đó có cầu treo đó, em xác định là em dám đi sao?" Vũ Thiên hỏi lại với vẻ rất hứng thú.
Mục Vũ Phi có chứng sợ độ cao, đây còn không phải là một loại chứng sợ độ cao, cho dù là nhìn thấy hồ nước sâu một chút thôi, là cô đều có cảm giác muốn choáng váng của còn dũng khí nữa. Bất quá thua người không thua trận, cô vỗ vỗ lên bộ ngực nói, mình là ai chứ? Tôn hầu tử tới đây, thì thứ nhất phải là không sợ trời không sợ đất! Nói đến Tôn hầu tử Vũ Thiên cũng liền nhớ tới Lãnh Phong, nhớ tới chuyện xấu mà Mục Vũ Phi đã từng làm cùng với Lãnh Phong kia, vừa nghĩ tới liền đã bật cười. Cho tới bây giờ Mục Vũ Phi còn khi dễ ương bướng hứa kết, xưng hô cô là nhị sư đệ, còn lảm nhảm nói rằng, nhị sư đệ cùng ở cùng một chỗ với sư phụ, về sau đều bị bắt đi. Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/2437031/chuong-205-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.