Mạnh Kiều Dịch nhướng mày, cảm thấy kiêu ngạo và đắc ý vì con gái.
Vạn Tố Y cười khẽ, nhưng không biết phải nói thế nào về cảnh tượng trước mặt.
Đứa trẻ rõ ràng thân thiết với Mạnh Kiều Dịch hơn, nhưng cô không hề ghen.
"Yến Yến thương mẹ, không muốn làm mẹ mệt đúng không." Vẫn là Dương Thục Nghi biết ăn nói, mỉm cười nói đỡ.
Vạn Tố Y chỉ mỉm cười gật đầu, xem như là đồng ý.
Dương Thục Nghi đón lấy cô bé từ trong tay của Mạnh Kiều Dịch, chuyển động xe lăn vào vị trí của mình: "Mọi người chọn món ăn đi, Tố Y chưa từng tới đây thì hôm nay có thể nếm thử, cũng không tệ lắm."
Vạn Tố Y ngoan ngoãn cười mở miệng: "Mọi người chọn đi, con lần đầu tiên tới đây nên cũng không biết gì."
Vạn Tố Y nói như thế, Dương Thục Nghi cũng không làm cô khó xử, gật đầu đồng ý.
Dương Thục Nghi khen thức ăn không tệ thì chắc chắn rất ngon, bà là một người kỹ tính mà.
Quả nhiên, thức ăn không tệ, có phần đặc sắc.
Buổi tối Dương Thục Nghi và Mạnh Niên Nguyên còn có việc nên bữa cơm kết thúc rất sớm. Bọn họ nói muốn về trước nhưng Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch đều về cùng.
Ra khỏi phòng, bọn họ nhìn thấy một gia đình quen thuộc đang cười cười nói nói đi tới.
Vạn Tố Y ngẩng đầu lên, thấy một tay Tào Lan nắm lấy Kha Kha, một tay đỡ Lý Nhược Hàm, bên cạnh còn có Lương Dần.
Lương Dần cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154470/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.