"Thật trùng hợp." Thẩm Nghi San thấy Vạn Tố Y thì mỉm cười chào hỏi trước.
Vạn Nhân Mật theo ánh mắt Thẩm Nghi San nhìn qua, thấy Vạn Tố Y thì không còn cười nữa.
"Đúng là rất khéo." Vạn Tố Y cười nhạt, ngược lại vẻ mặt không hề bối rối.
"A, mẹ cũng không ngờ lại trùng hợp như vậy." Từ trước đến nay Vạn Nhân Mật chưa từng khách sáo với cô con gái nhỏ.
Bây giờ, bà ta có Thẩm Nghi San làm chỗ dựa vững chắc, nên thấy mình càng không cần khách sáo nữa. Hai cô con gái, chỉ cần có một đứa làm chỗ dựa là đủ rồi. Hơn nữa, bà ta vẫn luôn thích con gái lớn của mình hơn.
Vạn Tố Y nghe Vạn Nhân Mật nói vậy cũng không phản bác, chỉ cầm mấy hộp tổ yến: "Mẹ, mẹ vẫn thích cái này..."
"Không cần, bây giờ còn giả vờ làm gì!" Vạn Nhân Mật trực tiếp quẳng tổ ốn Vạn Tố Y đưa cho mình về vị trí cũ, thái độ rất lạnh lùng.
Vạn Tố Y đột nhiên thấy ngực đau đớn, nhưng dù vậy, cô cũng không thể hiện ra mặt.
"Y Y, em chọn xong chưa?" Lúc này, Mạnh Kiều Dịch từ một chỗ khác đi tới.
Khi anh qua,Vạn Nhân Mật và Thẩm Nghi San không nói gì, nhưng trên mạt Vạn Nhân Mật có phần tức giận, còn Thẩm Nghi San lại hả hê, cười trên nỗi đau của người khác cũng vẫn chưa hoàn toàn thu lại, ngay lập tức làm cho Mạnh Kiều Dịch cảm nhận được.
Mạnh Kiều Dịch đi tới bên cạnh Vạn Tố Y, cầm mấy hộp tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154284/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.