Ở vị trí của Vạn Tố Y, Lương dần không nên làm phiền cô. Đứng ở vị trí của mình, hắn càng không nên làm phiền cô.
Bây giờ đối diện với đôi vợ chồng tình cảm này, chỉ làm cho bản thân
Lương Dần thêm ngượng ngùng.
Lương Dần chôn chân tại chỗ, không đi ra ngoài, cũng không rời đi. Cho đến khi nhìn thấy bóng lưng hai người ròi đi, Lương Dần chuẩn bị quay về phòng bệnh, nhưng không biết Lý Nhược Hàm từ bao giờ đã xuất hiện bên cạnh Lương Dần.
“Rất đẹp đúng không.” Lý Nhược Hàm nhìn thấy Lương Dần quay mặt lại, cười nhạt hỏi.
“Em nói cái gì?” Lúc Lương Dần hỏi câu hỏi này, hắn không rõ, hắn thất sự không biết Lý Nhược Hàm đang nói gì?
Lý Nhược Hàm giống như một dây pháo, để cô một mình đối diện với Lương Dần ngọn đuốc này không sao, nhưng khi Vạn Tố Y xuất hiện bên cạnh ngọn đuốc, đối với Lý Nhược Hàm mà nói, không còn nghi ngờ gì nữa rằng ngọn đuốc đã đốt vào dây pháo. Dây pháo sau khi được mồi lửa, tự nhiên sẽ nôt tanh tách tanh tách không hồi kết..
“Em hỏi anh Vạn Tố Y có phải là rất đẹp không.” Lý Nhược Hàm ngẫng caao cằm thần thái nghiêm túc lại nghiêm trang chăm chăm nhìn Lương Dần.
Lương Dần lo cho Kha Kha như thế, mà Kha Kha vùa mới tỉnh dậy, Lương Dần đã rời đi, Lý Nhược Hàm còn tưởng là có chuyện gì lớn lắm, không ngờ là đi đến nhìn Vạn Tố Y.”
“Cô ấy đã cứu Kha Kha, anh là đến cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154269/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.