Lúc Khả Khả được đưa đến bệnh viện phần sọ khỉ và một bên mặt đều là máu. Bác sĩ vốn cũng lo lắng là có vấn đề gì. Nhưng vẫn mau sau khi vệ sinh sạch vết máu, ngaoif phần bắp chân và eo bị thương, những vị trí khác không hề có vết thương hở, vết máu đó cỏ lẻ không phải của cháu bé, có lẻ là người nhà lúc bảo vệ cháu, vết máu trên người dính vào người bé.
Lúc bác sĩ nói câu này, nhất thời làm tất cả mọi người đều thwor phảo nhẹ nhõm. Gương mặt Lương Dần vì hoảng sợ mà nhăn nhùm cũng được giản ra.
“Được rồi, bây giờ có thể là thủ tục nhập viện cho cháu rồi.” Bác sĩ trước khi rời đi nói với Lương Dần.
Lương Dần gật đầu cảm ơn bác sĩ, chuẩn bị cảm ơn Vạn Tố Y một lần nữa thì Vạn Tố Y đã rời khỏi cửa phòng cấp cứu.
Nghe được Kha Kha không sao, Vnaj Tố đã rời đi.
Tào Lan cũng chú ý đến Vạn Tố Y đã rời đi, biểu cảm trên mặt càng hiện rõ sự áy náy: “mấy năm nay, Tố Y thật sự rất thương Kha Kha, lúc trước mẹ không hiểu vì sao Kha Kha cứ bám lấy Tố Y, bây giờ thì mẹ hiểu rồi.”
Mấy năm Vạn Tố Y ở nhà Lương Dần, có lẻ thực sự xem Kha kha như con ruột của mình.
Nhớ đến lúc trước bản thân đối xử với Vạn Tố Y tệ bạc như thế, nhung Vạn Tố Y vẫn đối với bà và Kha Kha vẫn khôn thấy chết không cứu, Tào Làm vô cùng áy náy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154268/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.