“Hôm nay có vẻ ổn đây, có món anh thích.” Nụ cười trên khóe môi Vạn Tố Y rõ nét hơn, cô ngồi vào chỗ của mình mà lên tiếng.
Mạnh Kiều Dịch nhìn chăm chú cô, trong ánh mắt đó, ngoại trừ sự quan sát ra còn có chút an ủi. Anh đã phát hiện cô có phần khác trước rồi. Vạn Tố Y trước đây hay giấu chuyện không vui trong lòng, cô bây giờ hình như đã học được cách bài trừ những chuyện không đáng bận tâm; dù chuyện đó có khó chịu đến mấy, cô cũng biết cách để không nghĩ nữa.
Ví như thái độ của Thẩm Nghi San hôm nay,nếu như là Vạn Tố Y của trước đây, e là đến cơm cô cũng không ăn nổi. Nhưng cô bây giờ không mảy may để bụng chuện đó nữa.
“Anh không ăn cơm sao?” Vạn Tố Y để ý thấy ánh mắt của anh, liền cười tươi mà nói.
“Tối nay có muốn uống chút rượu không?” Mạnh Kiều Dịch hỏi mà không hề nhìn thẳng Vạn Tố Y, ánh mắt hướng về phía tủ rượu.
Nghe hỏi vậy, mắt Vạn Tố Y bỗng lấp lánh: “em uống được sao?”
“Anh hỏ bác sĩ rồi, có thể uống một chút.” Mạnh Kiều Dịch nói mà cầm hai chiếc cốc đến.
Vạn Tố Y nhìn chiếc cốc mà ánh mắt lấp lánh, nếu như đồ mở nắp mà nằm trong tay cô, chắc cô đã sớm cầm lấy trai rượu, mở nắp mà đổ đầy cốc.
Vạn Tố Y trước đây cũng không hề thích uống rượu vang, nhưng lâu quá không đụng đến, cô vẫn muốn uống chút. Đây e cũng là tâm lí nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154266/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.