Từ hồi đó đến giờ,Vạn Tố Y và Thẩm Nghi San cũng đã lâu không gặp mặt, giữa hai người cũng có phần xa lạ hơn.
Thẩm Nghi San đứng trước sảnh Hải Viên, trên gương mặt không có biểu cảm gì, nhưng vì có cả Mạnh Kiều Dịch ở đó nên có chút khó coi: “chị đợi em lâu lắm rồi.”
“Vâng.” Vạn Tố Y gật đầu, chỉ có thể mở miệng nói một câu như vậy.
Cô vốn định hỏi Thẩm Nghi San tìm cô có việc gì, nhưng cô sợ câu này nói ra có vẻ xa lại quá nên lại thôi.
Nhưng cho dù cô chỉ nói một chữ này thôi cũng không khiến Thẩm Nghi San vui hơn, co ta như muốn nói gì đó nhưng không hề mở lời.
“Chị định về nước đây.” Thẩm Nghi San đi thẳng vào vấn đề. Chị ta nói muốn về nước chắc có ý là quay về bên Vạn Nhân Mật.
Thẩm Nghi San qua đây đã lâu như vậy, cho dù có nhiều việc phải giải quyết thì chắc cũng đã ổn thỏa, cũng là lúc nên đi về rồi.
“Khi nào chị xuất phát? Em tiễn chị?” Vạn Tố Y gật đầu, dù rằng trước đó hai người có xảy ra chuyện không vui, nhưng cô cũng không nhỏ mọn đến mức đấy.
Thẩm Nghi San cười nhạt, ánh mắt nhìn thẳng Vạn Tố Y: “lúc chị đến đâu có thấy em niềm nở như này, giờ chị chuẩn bị về lại rất nhiệt tình, có phải em luôn mong chị đi về không?”
“……”
Thẩm Nghi San nói vậy khiến Vạn Tố Y không nói được gì nữa, nhưng chị ta cũng không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154265/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.