Vạn Tố Y nhìn dáng vẻ khẩn trương của Nguyễn Ca thì bỗng nhiên phì cười.
Nguyễn Ca trừng mắt nhìn Vạn Tố Y: "Sao bây giờ cô còn có tâm trạng mà cười được hả?"
"Tôi cảm thấy bây giờ cô thật sự giống với người đại diện và trợ lý." Kính râm có thể che đi ánh mắt của Vạn Tố Y, nhưng không thể giấu được ý cười trên môi cô.
Nguyễn Ca liếc nhìn Vạn Tố Y và không nhịn được cười, hơi đắc ý nói: "Đúng vậy. Tôi chưa ăn qua thịt heo, chẳng lẽ còn chưa từng thấy heo chạy à? Tốt xấu gì thì tôi cũng đi theo người đại diện gần mười năm."
"Nhanh lên, nhanh vào trong ăn sáng thôi. Còn không ăn nữa thì sẽ biến thành cơm trưa mất." Nguyễn Ca kéo Vạn Tố Y đi vào, không muốn trò chuyện quá lâu với cô ở bên ngoài.
Vạn Tố Y đi theo Nguyễn Ca vào trong, vừa vào cô liền ngửi được mùi thơm của bánh bao.
Trước khi vào đây, Vạn Tố Y không đói bụng lắm. Cô muốn ăn sáng chỉ vì không muốn bạc đãi cơ thể của chính mình, nhưng lúc này vừa ngửi được mùi bánh bao, cô chợt cảm nhận có hơi đói bụng.
"Bánh bao ở đây ăn rất ngon, còn có cháo thịt nạc và vịt muối cũng không tệ." Nguyễn Ca rất nhiệt tình giới thiệu cho Vạn Tố Y. Nghĩ đến chuyện cô không có tinh thần chọn món ăn, cô ấy quyết định giúp cô gọi món luôn.
Vạn Tố Y cũng không để ý. Khi cô đi tới đây vốn cũng không biết nên ăn gì.
Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154100/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.