"Ngày mai tôi vẫn sẽ đi tới cục dân chính." Vạn Tố Y cắn răng, đồng thời rất kiên trì nói.
Nói xong, cô cầm túi của mình và đứng dậy muốn rời đi.
"Em đi đâu?" Mạnh Kiều Dịch kéo tay cô lại, ngăn không cho cô rời đi.
Vạn Tố Y nhìn về phía bàn tay anh đang nắm lấy tay mình, mở miệng nói: "Ngài Mạnh, nếu như ngày mai anh không đến, tôi coi như anh bỏ qua, tôi sẽ chuẩn bị tốt tâm lý để chiến đấu lâu dài với anh."
"Em không về nhà sao?" Mạnh Kiều Dịch vẫn nắm chặt tay Vạn Tố Y, không chịu thả ra.
"Không về." Vạn Tố Y cúi đầu trả lời Mạnh Kiều Dịch, sau đó cố xoay bàn tay đang bị anh nắm chặt tay. Cuối cùng anh sợ cô bị đau nên không nắm chặt nữa, vẫn để cho cô vùng tay ra.
Cô cúi người lấy cái túi mình để ở trên sô pha, trước khi đi còn nói với anh: "Tôi hi vọng ngày mai anh có thể tới đó."
"Anh sẽ không đi."
Vạn Tố Y vừa dứt lời, Mạnh Kiều Dịch đã trả lời cô hết sức rõ ràng.
Vạn Tố Y bước đi có phần chậm chạp, nhưng vẫn trực tiếp rời khỏi Hải Viên.
Đối với Mạnh Kiều Dịch, Vạn Tố Y vẫn luôn dao động. Anh nói vài câu là có thể làm dao động quyết định của cô. Nhưng cô đặc biệt kiên trì trong chuyện này, cho dù có bị dao động, cô cũng đặc biệt lý trí lựa chọn kiên trì.
Vạn Tố Y đứng ở bên ngoài Hải Viên đón xe, mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154099/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.