Cao trào qua đi, Mộ Sa mềm nhũn nằm thở dốc trên người Chelsea.
Hoa huyệt của cô vốn đã chặt, khi lên đỉnh càng chặt hơn, còn trào ra từng dòng nước nóng tưới lên gậy thịt cứng như sắt của Chelsea, cơ thịt run rẩy vẫn trói quanh hắn, như có hàng ngàn cái miệng nhỏ đang không ngừng mút. Lòng Chelsea ngứa ngáy khó nhịn, hận không thể đè cô ra, ra sức đâm vào, đâm đến hư hỏng.
Nhưng bây giờ hắn không làm gì được, gậy thịt bị cô mút chặt cũng bắt đầu sưng đau.
“Ứ ứ...” Chelsea thúc giục cô mau di chuyển, hắn chưa ra được lần nào, căng sắp nổ tung rồi.
Nhưng Mộ Sa mệt đến mức không muốn động đậy, nhỏm eo lên để gậy thịt tuột ra, rồi kéo cánh tay hắn, nằm lên khuỷu tay tìm vị trí thoải mái nhất, ngọ nguậy rồi nhắm mắt ngủ.
“Ay... ay... ư ư...” Chelsea thấy cô bỏ mặc hắn, kích động phát ra âm mũi ư ử.
“Ngoan, đừng ồn.” Mộ Sa nhắm mắt vỗ lên ngực hắn an ủi, than thở: “Mệt chết đi được, để em nghỉ đã rồi chút làm tiếp.” Nói rồi liền ngủ.
“Ứm ứm...” Nghe tiếng cô hít thở đều đều, biết cô đã ngủ, Chelsea quả thật khóc không ra nước mắt, cô ấy cố ý mà, cố ý trừng trị hắn, trời ạ, hắn khó chịu gần chết còn cô sung sướng rồi lại vứt hắn mà ngủ.
Vật nhỏ, em đợi đó, đợi anh động đậy được rồi xem anh trị em thế nào. Chelsea oán hận thề thầm chờ hắn cục cựa được rồi sẽ dày vò cô ba ngày ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-la-thu-nhan/2134952/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.