Chelsea bị dục vọng tra tấn đã không còn bao nhiêu lí trí, nhanh nhẹn phối hợp chớp mắt hai cái, chỉ hi vọng cô có thể cho hắn sướng khoái.
Mộ Sa thấy hắn phối hợp như thế, cúi xuống hôn lên môi hắn khen ngợi: “Ngoan lắm.”
“Ư ư...” Chelsea khó chịu phát ra giọng mũi giục cô, hắn sắp nổ tung đến nơi rồi.
Mộ Sa ho một cái nghiêm mặt nói: “Em cho anh biết, em không thích Philo ở đây, ngày mai anh bảo y đi chỗ khác đi, anh đồng ý không?”
Chelsea không chút nghĩ ngợi lại chớp hai cái, Philo gì đó hiện giờ đã không còn nằm trong phạm vi lo nghĩ của hắn.
“Ừ, tốt lắm.” Mộ Sa hài lòng gật đầu, nói tiếp: “Sau này anh không thể một mình đi gặp Philo, cũng không được nói chuyện với y, cười với y.” Nghĩ nghĩ lại bổ sung: “Với giống cái cũng không được phép, đời này của anh chỉ được có em là bạn đời, anh có đồng ý không?”
Chelsea lại chớp mạnh hai cái, “ừ” bằng âm mũi, nóng ruột sao cô hỏi nhiều quá vậy.
Mộ Sa vỗ nhẹ mặt hắn, sẳng giọng: “Nói bậy bạ gì đó, mau trả lời đàng hoàng, bằng không anh cứ nằm trơ thế này cả đêm luôn đi.”
Nằm trơ cả đêm? Vậy không phải hắn sẽ khó chịu mà chết à, Chelsea nhanh chóng chớp mắt. Mộ Sa không nhìn đến hắn, thoáng trầm tư, hơi áy náy nói: “Về chuyện chảy máu, không phải em cố ý lừa anh, thật xin lỗi, em nhận lỗi anh chịu hay không chịu?”
Chịu, chịu, chỉ xin em cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-la-thu-nhan/2134951/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.