Thẩm Ninh Kỳ đi qua đi lại trong phòng chờ điện thoại của chồng, bà suốt ruột gần chết đến nơi thì dưới nhà truyền đến tiếng xe. Nhận được tin, Hứa Cung Cửa gác lại cuộc họp chạy về ngay.
Vừa thấy ông, Thấm Ninh Kỳ liền kế văng tắt mọi chuyện. Nghe xong Hứa Cung Cấn lấy làm lạ, liếc mắt lên phía tầng hai cửa sổ phòng con gái.
"Có chuyện đó sao? Đã bắt được người chưa?"
Nơi này bình thường canh gác không nghiêm ngặt cho lắm, mà người thì làm gì có ai dám đặt chân vào đây khi chưa có sự cho phép của ông. Một là kẻ đó chán sống rồi, hai là muốn hot trong đêm..
"Chú định trèo tường trở ra sao? Bên dưới nhiều người như vậy."
Khiết Tâm nhìn đám người bên dưới cùng với ngoài cửa thì hết hồn, cô không nghĩ mẹ biết nhanh đến vậy. Thế mà khuôn mặt anh chẳng có chút sợ hãi còn rất điềm nhiên nhìn sự lo lắng của cô dành cho mình.
Gia Huy kéo cô vào lòng ôm chặt, cho dù cô cố gỡ thế nào cũng không được.
"Chú không tính đi sao còn bày ra dáng vẻ này, bố mẹ cháu mà biết..."
"Ừm.. sớm muộn gì cũng ra mắt ba mẹ, tôi còn phải trốn sao?"
Anh càng nói càng lộ ra dáng vẻ thiếu đứng đắn, Khiết Tâm nghe thấy rõ tiếng bước chân bên ngoài. Còn có tiếng của mẹ đang cùng ba nói gì đó, cô thực sự bị anh chọc tức chết rồi.
Đang lúc Khiết Tâm chẳng biết đẩy anh ra kiểu gì thì tiếng mẹ vang lên cắt ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3679482/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.