"Có chuyện gì mà la inh ỏi vậy, có biết mấy giờ rồi không?"
Tiếng quát của Thẩm Ninh Kỳ vang vọng khắp tầng hai, bà đi nhanh đến phòng con gái xem tình hình. Thấy một lớn một bé trong phòng cùng chiếc giày lạ.
"Giày ai đó?"
A Nhu định nói lại bị cô bịt miệng chỉ biết ú ớ, Khiết Tâm giật ngay chiếc giày giấu ra sau.
"Đâu có đâu mẹ, cái này con định tặng sinh nhật bạn."
Thẩm Ninh Kỳ không tin, ánh mắt hăm he: "Tặng ai thì tặng, sao phải giấu diếm."
Nói rồi bà tiến đến giật lấy chiếc giày đen bóng loáng, thấy vết đất dính dưới đế.. Ánh mắt lướt một vòng quanh phòng, theo kinh nghiệm mấy chục năm Thẩm Ninh Kỳ đã rõ đang xảy ra chuyện gì.
May mà mẹ không hỏi kỹ nên cô thoát nạn, trước khi rời khỏi phòng Thẩm Ninh Kỳ còn dặn dò một câu.
"Mẹ nói rồi, con quen ai cũng được nhưng phải dẫn về cho ba mẹ gặp mặt. Một năm tới mà không có bạn trai mẹ sẽ đích thân sang đó lôi con về đi xem mắt."
"Nhưng.."
"Cấm cãi."
Thẩm Ninh Kỳ cắt ngang lời con gái, không để cô nói thêm đã cùng A Nhu rời khỏi phòng. Xúi quẩy sao Khiết Tâm lại cầm chiếc giày lên bực tức ném mạnh về phía phòng tắm.
"Aaa.."
Một giọng nam truyền đến, trán Gia Huy ăn một vết giày đen rất sâu. Mặt mày anh lúc này đen nhẻm, cái thứ bẩn thỉu mang dưới chân thường ngày đập vào mặt thử là người khác xem có nối cơn thịnh nộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3679481/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.