Á Lệ khó khăn đỡ anh bước vào trong phòng, vì anh cao hơn cô một cái đầu. Dáng người chênh lệch nên mãi mới cho anh nằm được lên ghế.
Sau khi bật đèn, cô quay người đi vào trong pha một ít nước ấm giúp anh bao qua người..
"Sao anh lại uống say thế, ngay cả đồ ăn cũng không ăn."
Á Lệ thở dài, cô đi kiếm đồ lau dọn sạch sẽ chỗ anh nôn ra ban nãy. Loay hoay một hồi cuối cùng cũng xong, nhìn đồng hồ đã mười một giờ đêm cô thông báo cho trợ lý xong định đi thay đồ..
"Khiết Tâm.."
Giọng anh bất ngờ vang lên nhưng Á Lệ không nghe thấy rõ, cô cúi đầu muốn nghe lại xem anh gọi tên ai.. Căn phòng lúc này yên tĩnh đến lạ kỳ, ngay cả tiếng kim rơi cũng nghe rõ.
Từ khoảng cách này nhìn rõ khuôn mặt đẹp trai của Gia Huy, Á Lệ cảm thấy vui vô cùng. Nếu như anh tỉnh dậy chắc chắn sẽ đẩy cô ra xa, ngón tay trắng nõn bất giác chạm vào khuôn mặt quen thuộc. Di chuyển từ vầng tráng xuống chiếc mũi dọc dừa cao, cuối cùng là bờ môi mỏng. Cảm giác ngày ấy lần nữa quay lại, vòng tay anh ấm áp ôm chặt lấy cô sưởi ấm.
Trước đến nay, Á Lệ luôn nghĩ sẽ không bao giờ được bên cạnh anh như thế nữa nhưng ông trời lại đưa cô và anh sát bên. Á Lệ không muốn bỏ lỡ, suốt cả buổi tối giúp anh đắp chăn ngồi bên cạnh chăm sóc.
Gia Huy đưa tay ôm đầu, toàn thân đau nhức, cảm giác đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3676849/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.