Một người vui vẻ ra mặt còn một người nằm trằn trọc trên giường mãi không ngủ được. Gia Huy không hiểu bản thân làm sao, hễ nhắm mắt là thấy bóng dáng Khiết Tâm cùng đôi môi chúm chím của cô.
Cảm giác mềm mại từ đôi môi kia truyền đến, hơi thở thơm mát dễ chịu. Chỉ cần nhớ đến thôi cả người anh đã nóng ran lên. Chìm đắm vào khoảng khắc đó mãi không dứt ra được..
Đột nhiên bên ngoài có tiếng bước chân, rất nhỏ nhưng trong đêm tối vẫn nghe rõ ràng. Gia Huy bật dậy, đúng lúc tiếng gõ cửa vang lên, giọng nói dịu dàng của mẹ truyền vào.
"Con đã ngủ chưa? Mẹ có chuyện muốn nói."
Bà Đàm vừa nói chuyện với Đồng Uyển, biết đại khái tình hình của con trai hiện giờ. Biết rõ nó đang phân vân thế nào, tuổi cũng đã lớn đến vậy còn không lấy vợ. Đợi đến bốn mươi có còn sức sinh cháu cho bà bế không.
Vì cái suy nghĩ đó, bà Đàm chờ chồng ngủ mới lén lút sang tìm con trai nói chuyện. Một phần có Đồng Uyển nói đỡ nên bà muốn giúp nó định hướng tương lai thôi.
Gia Huy ngồi thẳng lưng trên giường, vỗ mặt cho tỉnh táo rồi mới nói:
"Mẹ vào đi, con chưa ngủ."
Cửa mở, thấy mẹ rón rén từng bước đi vào như làm chuyện xấu sợ người ta phát hiện không khỏi bật cười, nói trêu.
"Mẹ làm gì trông như ăn trộm thế, bộ đang làm gì mờ ám sao?"
Lời anh vừa dứt, cánh cửa phòng đã đóng lại, bà Đàm tiến lại ngồi xuống giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3675850/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.