Khiết Tâm gõ cửa mãi không thấy tiếng động gì bên trong, cô lấy hết can đảm mở cửa ra. Cái đầu nhỏ thò vào xem xét tình hình, không thấy ai Khiết Tâm rón rén chui vào chạy đến bàn làm việc đặt hộp cơm xuống. Định nhân lúc anh không có ở đây sắp xếp lại tài liệu trên bàn..
"Huy, em trở về bên anh rồi đây."
Tiếng cô gái từ ngoài cửa truyền vào, tiếng bước chân ngày càng to Khiết Tâm giật mình chạy vội đi tìm chỗ trốn..
"Huy, sao không nhìn em?"
Á Lệ có chút đau lòng hỏi, đã lâu không gặp mà anh vẫn như ngày ấy. Trông anh bây giờ còn đẹp trai, khí chất hơn gấp bội. Cô có cảm giác trái tim đang nhảy loạn xạ trong lồng ngực vòng tay từ sau ôm chặt hông Gia Huy.
"Cô làm gì vậy?"
Gia Huy không nghĩ đến Á Lệ lại tự tiện ôm mình, suốt năm năm qua đối với cô ta chẳng là gì nhưng đối với anh.
Không bao giờ Gia Huy chấp nhận chuyện đó, nếu đã vì sự nghiệp bỏ đi đương nhiên phải chấp nhận hy sinh một thứ gì đó.. Á Lệ chọn hy sinh tình yêu của bản thân, bỏ rơi Gia Huy ở lại một mình.
"Gia Huy em xin lỗi, em chỉ muốn chúng ta.."
Ánh mắt Gia Huy không có hơi ấm, giọng lạnh lùng buông ra hai chữ mà năm năm này anh phải dẫn lòng:
"Buông ra."
Một phần do Á Lệ ảo tưởng, trước đó ở bên kia cô ta hay nghe ngóng tình hình của anh trên báo hay tạp chí.. Tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3675838/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.