Tin tức Hứa Khiết Tâm trở về nhanh chóng lan truyền khắp thành phố, đến tai cả bạn thân thời cấp hai Nhã Liên. Đang nằm trong phòng mát xa, Nhã Liên nhận được tin tức động trời gần như không thể tin bật dậy khỏi ghế.
"Cậu nói cái gì, Khiết Tâm trở về rồi nhưng cậu ấy còn học thêm một năm nữa mà."
Nhã Liên tính toán thời gian học cấp ba bên đó cùng với thời gian cô đang học, chí ít vẫn còn sáu tháng nữa mới hết năm. Tuy vậy, nhưng Nhã Liên lại nhận được tin nhắn của cô bạn.
Không nghi ngờ gì nữa, Nhã Liên gọi ngay cho bạn lâu ngày không gặp, chuông đổ một hồi liền có người bắt máy. Bên kia Khiết Tâm ngáp ngắn ngáp dài quay sang bên kia giường với lấy điện thoại tắt đi. Nhưng một lát sau chuông vẫn đổ, như thể nếu cô không nghe sẽ tiếp tục gọi.
Thời gian nghỉ ngơi quý như vàng của cô ai lại gọi phá đám giờ này, đúng là đáng chết mà.
Vừa lúc Khiết Tâm liếc thấy đồng hồ mới ba giờ chiều, cô khó chịu ấn nghe, giọng phàn nàn: "Ai gọi cho tôi giờ này, có biết đang ngủ không làm phiền quá."
"Khiết Tâm cậu về rồi, lâu lắm chưa gặp lại."
Trái với sự vui sướng của Nhã Liên, Khiết Tâm thờ ơ nói một câu như tạt nguyên gáo nước lạnh vào mặt Nhã Liên. Ai cũng biết cô đầu óc cô không tốt, những chuyện đáng nhớ lại không nhớ những chuyện không cần nhớ lại nhớ.
Riêng mấy chuyện bị người khác hãm hại thì đừng nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3675460/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.