"Cuối cùng cũng tìm thấy em...bảo bối em trốn tôi bao lâu nay coi như cũng rất có tài đấy"
"Mau lại đây! Cùng tôi về nhà..."
Lục Niêm mặc âu phục màu đen, đứng trước sảnh nhà hàng Viên Nam nhìn con tiểu bạch thỏ đang ôm khư khư chiếc túi sách khẽ nhíu mày.
"Chú là ai? Không biết...chú tránh ra, nếu không tôi báo cảnh sát đấy"
Bát Mạch ngu ngơ nói, khuôn mặt non nớt hiện lên vẻ sợ hãi.
"Bát Mạch...em còn giả ngu với tôi à...thân là Phu nhân của Lục Niêm tôi...em dám trốn tôi bấy lâu nay để rồi trở nên cái bộ dạng này sao?"
Lục Niêm đằng đằng sát khí nhìn con tiểu bạch thỏ trước mắt.
Bát Mạch sợ hãi lùi về phía sau mấy bước, hai tay ôm đầu kêu lên.
"Không biết...không biết...tôi không biết anh là ai..."
Lục Niêm nhìn cái bộ dạng kia thì khẽ nhíu mày.
Bước đến phía cô, không nói hai lời vác cô lên vai, bước thẳng ra xe mặc cho cô vùng vẫy la hét trên vai mình.
Bát Mạch ở trên vai anh vừa quấy rối vừa thút thít.
"Thả ra...tôi báo cảnh sát này, mau thả tôi xuống, ông chú chết tiệt...oa oa, anh hai cứu em...em sợ oa oa~"
Bước chân chợt dừng lại, anh không hề quay đầu lại nhưng giọng nói lạnh lùng vang lên chầm chậm.
"Tìm hiểu những năm gần đây của phu nhân...và cả lí do vì sao cô ấy lại trở nên như vậy!"
Nói xong cũng bước đi.
Lục Niêm oai phong lẫm liệt, lạnh lùng, khó chịu lại vác một phụ nữ trên vai khiến cho mọi người nhìn thấy đều trợn tròn hai mắt.
Đây chắc chắn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cuong-hon/91392/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.